top of page
Writer's pictureTừ Đọc Đến Viết

Trích dẫn sách "Thế giới kết thúc dịu dàng đến thế"



"Em là kiểu người ở đâu cũng có, chỉ mong được sống bình thường thôi anh."

"Sống bình thường à. Ừ, quan trọng nhất là cái đấy mà. Trong cái thế giới đảo điên này ấy."


Thứ tôi muốn là em. Tôi muốn trở thành người em có thể dựa vào. Tôi muốn trở thành lời giải cho vấn đề của em, trở thành anh người yêu xứng đáng được em tin cậy. Nhưng bản thân tôi cũng biết mình chẳng thể làm được điều ấy. Hiện tại là vậy. Thế nên tôi mới uống rượu.

Thành thực mà nói, cái tôi muốn không phải hoàng hôn, mà là nụ cười em khi ngắm mặt trời lặn kia. Nếu tôi nói thế biểu cảm nào sẽ hiện ra trên gương mặt nàng đây? Sẽ ra sao nếu tôi nói, khi em không ở bên, thậm chí những ngày vô vị, những buổi chiều chẳng có mây cũng chẳng có mưa, chẳng có gì đặc biệt còn nhiều vô kể?


Con người càng khiêm nhường thì càng lại càng vì yêu mà đánh giá đối phương cao quá, cứ tự mặc định trong đầu rằng mình chẳng thể làm gì nhiều cho người ta...


Chính nhờ con người này, tôi thầm nghĩ. Nhờ có bố nên mới có tôi. Vì bố mẹ đã bảo vệ tôi bằng cả mạng sống của họ nên mới có tôi của ngày hôm nay.


Nếu đời người là một cuốn sách, tôi những muốn lấp kín các trang bằng những câu chữ đong đầy tình yêu thương. Tôi không muốn giở từ trang nọ sang trang kia mà chỉ thấy không có gì ngoài những lời phỉ báng nhiếc móc.

Nếu được phép gần gũi nàng mãi mãi, nếu cuộc đời phù du này - cuộc đời tằn tiện của một cậu trai vô dụng, không có giá trị gì như tôi đây được tình yêu trong nàng chiếu rọi - ắt hẳn tôi sẽ hiến dâng mọi thứ cho nàng. Tất cả ngôn từ, ánh mắt, hơi ấm, tấm chân tình vẹn nguyên đều dành cho nàng hết. Nếu thế giới cuối cùng cũng đi tới hồi kết, chắc hẳn tôi sẽ nắm tay nàng và nói như thế này. "Tạm biệt vợ yêu dấu. Nhờ em mà anh hạnh phúc vô ngần..."


Có lẽ đôi khi chúng ta cũng cần dấn bước, không sợ làm tổn thương đối phương, cũng không sợ làm tổn thương chính mình. Hãy ích kỷ đến tận cùng, đừng nghĩ đến chuyện sau này...


...tình yêu là tất cả, nó đẩy ta lên cao theo nguyên lý đòn bẩy. Vài ngàn chướng ngại cũng chẳng sá gì, chỉ cần một ai đó nói rằng "Em có anh là đủ", ta có thể dũng cảm ngẩng cao đầu mà bước đi ngược chiều gió.


Tôi yêu sự nhút nhát của nàng. Yêu góc nhìn nghiêng của gương mặt nàng khi ngắm hoàng hôn. Đôi mắt nheo lại vì chói, ánh sáng đọng lại trên hàng mi dài. Nàng lúc nào cũng nhìn thế giới với tất cả sự chân thành. Tôi mong nàng hạnh phúc. Nghiêm túc, từ sâu thẳm trong tim. Đó là tất cả những gì tôi có thể làm khi ấy.


"Chẳng có niềm hạnh phúc nào sánh bằng niềm vui sướng khi có người mình yêu, đồng thời cũng là người nói yêu mình ở bên đâu con à."

Đọc tiểu thuyết hư cấu rất thuyết phục. Nhưng nếu đọc cẩn thận, ta sẽ nhận ra sự thật ẩn trong lời nói dối đó. Đọc tiểu thuyết là một cách rèn luyện rất tốt, nó rèn cho con người ta con mắt nhìn đời.



352 views0 comments

Recent Posts

See All

Các nhà văn nói gì khi nói về hạnh phúc

1. Nicholas Sparks (author of The Notebook) Nếu cuộc trò chuyện là lời bài hát, tiếng cười là âm nhạc, hãy để khoảng thời gian bên nhau...

コメント


bottom of page