Thanh xuân, nếu đã yêu thương ai đó, hãy can đảm nói ra nhé.
“Chúng tôi quá quan tâm đến nhau, vậy mà lại không hiểu được tâm tư của nhau, kết cục mọi thứ đã kết thúc khi chưa kịp bắt đầu.”
Trước khi đọc cuốn sách này, mình đã xem phim rồi. Chính vì thế cảm nhận của mình bị ảnh hưởng rất nhiều bởi nhân vật trong phim. Mình mất đi sự tưởng tượng và thất vọng vì hình tượng nhân vật trong truyện không hiện ra qua từng câu chữ mà bị gắn với diễn viên, nên mình nghĩ là cảm nhận của mình về cuốn sách này có phần không đúng như cảm nhận mà câu chuyện mang lại. Vì thế trong 6 cuốn đã đọc của Takuji thì có lẽ đây là cuốn ít hợp với mình nhất. Có thể nói yếu tố kỳ ảo đã trở thành một thương hiệu riêng của Takuji vì thể cuốn sách này cũng không ngoại lệ.
Với mình đây có lẽ là cuốn sách về một tình yêu đơn phương, nếu đã một lần trải qua đoạn tình cảm này hẳn ai cũng sẽ trân trọng nó như Makoto:
“tình đơn phương , tôi đúc kết ra một điều rằng yêu đơn phương cũng là một kiểu quan hệ hoàn chỉnh giữa con người với con người . Không phải chỉ những mối tình đơm hoa kết trái mới có ý nghĩa. Tình đơn phương bản thân đã là một phần ngoại truyện hoàn mỹ trong cuộc đời. Dù cho tình yêu không thành, thì hãy giữ tình cảm ấy trong tim mình.”
Vì bởi vì là tình yêu đơn phương, nên biết đâu có một lúc nào đó đoạn tình cảm ấy chỉ là cảm nắng nhất thời. Và biết đâu có lẽ đoạn tình cảm không thành ấy lại mãi đẹp, vì mộng tưởng về người bạn yêu sẽ mãi là một bức tranh màu hồng. Bạn vui, bạn nhớ khi bạn ngắm bức tranh ấy, một bức tranh màu hồng. Nhưng với mình tình cảm đơn phương của Makoto dành cho Miyuki chính là cảm nắng bất chợt, hoặc có chăng là sự ngưỡng mộ và say mê vẻ đẹp của Miyuki. Và bởi vì thế nên Makoto đã không thể nói ra tình yêu của mình.
Makoto chắc hẳn đã được cảm nhận tình yêu của Shizuru, tình yêu của một người con gái bí ẩn, tình cảm ấy đã theo cậu mãi đến sau này. Tình yêu của Makoto đã chuyển dịch về phía Shiruzu một cách từ từ và nhẹ nhàng đến nỗi chính Makoto cũng không nhận ra là mình đã yêu Shiruzu từ bao giờ.
“Tình yêu là thứ tình cảm kỳ lạ quá nhỉ !” Lúc chưa có người yêu thì trung tâm của thế giới là đây.” Shizuru nói, tay phải chỉ vào đầu mình. “Nhưng khi người mình yêu xuất hiện, tớ có cảm giác tâm đó chuyển hẳn về người ấy.”
Thực sự đọc xong cuốn sách này mình đã không ngừng băn khoăn: “Tình yêu liệu có đúng người sai thời điểm không?” Cuối cùng thì mình vẫn chọn không, nếu đã đúng người sẽ luôn luôn đúng người, không quan trọng thời gian ngắn hay dài, không quan trọng đoạn tình cảm ấy có thể kéo dài mãi, nhưng vào một phần cuộc đời, ta đã được sống và cảm nhận tình yêu dành riêng cho một người. Đó mới là điều đáng trân trọng, chẳng phải hay sao.
Commentaires